Con Chó Con Của Thánh Giuse

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

Lúc ấy vào khoảng quá không giờ ngày mồng 6 tháng 1 năm 1937. Trong một căn phòng của tu hội Thánh Giá tại Montréal, Canada, ánh sáng lu mờ của ngọn đèn dầu để ta nhận thấy một vị tu sĩ già ngoài 90 tuổi đang hấp hối. Bên cạnh, một tu sĩ trẻ đang quỳ cầu nguyện trước tòa Thánh Cả Giuse đặt ngay bên giường bệnh nhân. Nghe tiếng thở yếu đuối và khó nhọc của thầy dòng già, thầy trẻ đứng dậy, ghé xuống an ủi:

 

– Thưa thầy, em vừa được lên Thiên đàng về. Bên cạnh Thánh Cả Giuse, em thấy một ngai tòa rực rỡ không thể tả. Em hỏi thì Thánh Cả trả lời là dành để cho thầy đấy.

 

– Ấy, đừng nói thê! Tôi chỉ là con chó con của Thánh Cả Giuse thôi mà!

 

Nói xong một lát, thầy dòng già tắt hơi thở an lành. Bấy giờ là 0 giờ 50 phút.

 

 

Thầy dòng già nhận mình là con chó con của Thánh Cả giuse đó là Chân Phúc Anrê, một vị đại tông đồ của Thánh Cả Giuse trong thời đại chúng ta. Chân phúc sinh ngày 9 tháng 8 năm 1845 tại làng Saint Grégoire d’Iberville, Canada. Mồ côi cha từ nhỏ, Chân phúc được bà mẹ đảm đang tần tảo nuôi dạy rất tốt lành theo tinh thần đạo đức. Sau một thời gian lưu lạc lầm than, năm 23 tuổi, Anrê đến giúp việc cha sở Provencal. Nhờ cha chỉ dẫn mà Anrê có lòng sùng kính Thánh Cả Giuse đặc biệt, và được ơn gọi vào Dòng Thánh Giá (Congrégation de la Sainte Croix).

Vì sức khỏe kém, lại thất học, nên Anrê phải nài nẵng mãi mới được nhận vào bậc trợ sĩ. Sau khóa tập, thầy Anrê được trao cho việc coi cổng trường học Trái Tim Ðức Mẹ. Thầy thường đùa:

 

– Xong năm tập thì Bề trên đuổi tôi ra cổng, và tôi cứ ở lì đó chẵn bốn mươi năm, chẳng chịu đi đâu.

 

Ngoài việc đón dẫn khách, thầy còn kiêm nhiều việc khác như: lau cửa, quét nhà, trồng hoa, bổ củi, cắt tóc cho học trò… Việc nào thầy cũng làm vui vẻ noi gương Thánh Cả Giuse và nếu tiện dịp, cũng chen mấy lời khuyên giục người đối thoại kính tôn Thánh Cả.

 

Sứ mạng làm tông đồ Thánh Cả Giuse ấy, thầy Anrê cứ âm thầm theo đuổi một cách nhẫn nại, khiêm nhu. Nhưng một ngày kia, nó đã rực lên trong vinh quang sáng sủa: thầy được làm nhiều phép lạ nhân danh Thánh Cả Giuse. Bình nhật, thầy vui vẻ ôn tồn; nhưng nếu có ai sơ ý xin thầy làm phép lạ mà không nói đến Thánh Cả Giuse, thì thầy phát cáu. Lúc nghĩ lại, thầy phàn nàn:

 

– Tôi nóng tính quá! Nhưng ai bảo họ cứ nói liều! Thánh Giuse làm phép lạ chứ tôi có làm được bao giờ!

 

Một học sinh bị cảm sốt, nằm li bì đã mấy ngày. Giờ chơi hôm đó, thầy Anrê lẻn vào phòng bệnh, mỉm cười bảo:

 

– Ô hay! cái cậu này, chỉ lười thôi!

 

– Không mà. Em bị bệnh nặng.

 

– Bệnh nạn gì! Ðứng dậy xem nào!

 

– Không được đâu, thầy! Bác sĩ cấm.

 

Thầy liền nghiêm nét mặt mà đe:

 

– Ðã bảo! Ốm đau gì! Muốn sống ra chơi ngay.

 

Cậu học sinh đứng bật dậy, chạy ra nhảy như cào cào. Thầy giám thị sửng sốt. Biết là thầy giữ cổng bắt cậu ra chơi, thầy giám thị tới hỏi lý do. Thấy Anrê gãi đầu thưa:

 

– Nó có bệnh nạn gì. Thử khám nó xem.

 

Bác sĩ đến khám đi khám lại, chẳng thấy cậu ta có bệnh nào cả.

 

Lần khác, hai người đàn ông vực môt thiếu phụ vào cổng trường, gặp thầy đang lau nền nhà. Thầy ngẩng đầu lên hỏi:

 

– Có chuyện gì đó bà?

 

– Thưa thầy, chân tôi bị tê liệt không đi được. Nhân danh Thánh Giuse, xin thầy chữa cho.

 

– Thì bà cứ đi đi! Hai ông kia, bỏ ra cho bà ấy đi!

 

Thiếu phụ bước một bước, hai bước… dễ dàng. Thầy Anrê cứ vừa lau nhà mà vừa nói:

 

– Thôi bà về đi. Khỏi rồi đó.

 

Nhiều lần thầy lấy một mẫu ảnh Thánh Cả Giuse, hoặc chút dầu ở đèn đốt trước tòa Thánh Cả, xoa bóp cho bệnh nhân, thì bệnh nhân nào cũng khỏi. Lần thì thầy nhìn mặt bệnh nhân chống nạng mà ra lệnh: “Thôi, đưa nạng đây!” Rời nạng khỏi tay, bệnh nhân chạy như nai về nhà. Có lần thầy bắt bệnh nhân phải đi xưng tội rước lễ mới khỏi bệnh. Hỏi ra mới biết bệnh nhân đó đã 25 năm không xưng tội rước lễ.

 

Năm 1912, Ðức Giám Mục Montréal một lần đến thăm trường Trái Tim Ðức Mẹ, đã chỉ lên những nạng, những gậy, những bảng tạ ơn treo kín tường nhà nguyện Thánh Giuse mà nói:

 

– Ở đây, nhân danh Thánh Cả Giuse, đã xảy ra muôn vàn phép lạ. Nếu ta chối bỏ thì những đồ này sẽ lớn tiếng phản đối ta.

 

Ngoài việc thi thố phép lạ cứu chữa hồn xác, thầy Anrê còn dựng được một nhà thờ bằng đá rất to, rất đẹp ở ngay trên ngọn núi Montroyal. Nhà thờ đó ngày nay trở nên trung tâm kính viếng của toàn thể Mỹ châu bắc. Rất nhiều ơn lạ vẫn tiếp tục được ban xuống tại đây. Ngày nay, cũng chính tại đây phát xuất công trình nghiên cứu về Thánh Giuse theo thần học, gọi là khoa thần học về Thánh Cả Giuse (Josephologia).

 

Cũng nên biết rằng, đám tang Chân phúc Anrê năm 1937, có trên một trăm ngàn người đến dự, gồm đủ cả các giới: Hồng y, Giám mục, linh mục, tu sĩ, công chức, quân nhân, giáo hữu… đông đảo và sốt sắng.

 

Ngày 23 tháng 5 năm 1982, Ðức Thánh Cha Goan-Phaolô II tôn phong thầy Anrê lên bậc chân phúc.

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail